Một trong những công việc đứng cuối bảng xếp hạng 200 công việc trên thế giới là nghề phóng viên viết, xếp thứ 196, thua nghề phóng viên ảnh 30 bậc và thua nghề giám đốc mai táng 90 bậc…
Một hướng đạo sinh (trái) cầm di ảnh của người quay phim Lebanon, anh Ali Shaaban, làm việc cho kênh truyền hình Al-Jadeed, trong tang lễ của anh ở làng Maysadoun thuộc miền nam Lebanon ngày 10.4. Binh sĩ Syria đã bắn chết anh Ali Shaaban vào đầu tuần này ở vùng biên giới giữa hai nước. Theo kênh truyền hình Al-Jadeed, khi đó anh Shaaban đang ở phía biên giới của Lebanon tại tỉnh Wadi Khaled ở phía bắc thì binh sĩ Syria nổ súng vào xe chở đoàn phóng viên truyền hình. Ảnh: Reuters
|
Tại Việt nam, phóng viên là một nghề rất vô thưởng vô phạt, lương lậu không theo một thang bậc nào hết.
Lương tháng ( Salary) của một Osin biết ngoại ngữ có thể gấp 4 hay 5 lần lương của một phóng viên kinh nghiệm 5 năm của báo Đại đoàn kết, VNN, Dân trí...
Còn những phóng viên của các tờ báo được người đọc gọi là lá cải hay bắp cải thì thu nhập cũng chỉ phụ thuộc vào tiền quảng cáo, các hợp đồng " đánh đấm, lăng xê " của các doanh nghiệp hay người mẫu đang muốn nổi nhanh.
Trong một hai năm trở lại đây, xuất hiện một loại phóng viên không ăn lương của báo nào, đài nào nhưng đã chiếm lĩnh nguồn tin một cách rất thuyết phục. Họ tự chi trả cho việc mua sắm công cụ, thuê bao mạng, tự điều tra hay lấy tin và đưa tin mà không hề phải trình duyệt cho ai kiểm soát hay cắt xén cả - đó là những phóng viên tự do, nhiều người gọi họ là Blgger hay nhà báo tự do, phóng viên tự do..vv rất nhiều tên goi khác nhau.
HỌ LÀ NHỮNG PHÓNG VIÊN KHÔNG CÓ THẺ HÀNH NGHỀ !
HỌ LÀ NHỮNG PHÓNG VIÊN KHÔNG CÓ THẺ HÀNH NGHỀ !
Điều quan trọng là người đọc báo mạng đã không còn tin vào nguồn tin của các báo chính thống nhà nước quản lý nữa, họ đã công khai chê báo nhà nước, như Blogger Trương Duy Nhất từng nói với BBC : " báo Nhân dân là báo ít người đọc", có người còn gọi là chỉ " để gói xôi" nhưng vẫn còn sợ bị ung thư vì mực in !
Tại những Quốc gia văn minh, những phóng viên là một lực lượng giám sát bất kỳ cơ quan nào làm việc dưới hành lang của luật pháp, họ có thể trực tiếp điều tra riêng rẽ với bộ phận điều tra của nhà nước như an ninh, quân đội...vì thế ở những nơi càng văn mình thì quyền lực của báo chí, của phóng viên càng cao.
Một ví dụ điển hình trong thời gian gần đây, nhiều blogger tại Việt nam đã làm thay công việc của cả ngàn phóng viên báo chí nhà nước. Họ đưa tin, điều tra và cho lên internet, cung cấp đến độc giả nhiều thông tin bổ ích, cho người đọc một kênh thông tin nếu một ngày chưa đọc sẽ như chưa được ăn uống gì cả, rất hấp dẫn mặc dù không cần câu khách bằng gái đẹp, tin giật gân hay tin thất thiệt. Sự kiện biểu tình phản đối Trung quốc năm 2011 và các vấn đề dân oan, khiếu kiện đất đai đang nóng hổi là một thí dụ.
Phóng viên không thẻ Cu Vinh đang đi điều tra vụ án tại Hải phòng trên cương vị Blogger.
Phóng viên - nghề hạng chót - có thể chỉ đúng ở những Quốc gia như có nền văn minh thấp, độc tài hoặc chưa dân chủ. Còn tại Mỹ hay Âu châu thì sao ? phóng viên có thể khiến cho Tổng thống phải run sợ nếu mắc lỗi, có cựu Tổng thống Hàn quốc từng nhảy núi tự vẫn vì xấu hổ khi báo chí đăng tải các tin về những việc làm gian dối từ khi ông ta tại chức.
Phóng viên có thẻ tại Việt nam - còn có thể gọi là dưới cả hạng chót !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét