Thứ Năm, 12 tháng 6, 2014

Lời nhắn của Blogger Trương Duy Nhất từ nhà tù

Lời nhắn của Trương Duy Nhất về tình hình Biển Đông từ nhà tù Hòa Sơn ( Đà Nẵng)

Trương Duy Nhất 
Trương Duy Nhất tại phiên tòa sơ thẩm
Phạm Xuân Nguyên: "Từ trại tạm giam Hoà Sơn (Đà Nẵng), bằng vào những điều nghe vọng được về hành động gây hấn của Trung Quốc trên vùng biển chủ quyền của nước ta thời gian qua, nhà báo Trương Duy Nhất đã nhắn gửi qua vợ con vào thăm tấm lòng yêu nước của mình bằng ý kiến dưới đây, trong khi chờ phiên toà phúc thẩm. 


Xin nhắc lại vụ án Trương Duy Nhất: Anh bị cơ quan an ninh điều tra Bộ Công An bắt ngày 26/5/2013 tại Đà Nẵng với tội danh theo điều 258 Bộ luật hình sự, bị đưa ra xét xử ngày 4/3/2014 tại toà sơ thẩm Đà Nẵngvới bản án hai năm tù giam. Anh đã kháng án và sẽ ra toà phúc thẩm tại Đà Nẵng vào sáng 26/6/2014." (Phạm Xuân Nguyên).

 Về vấn đề biển Đông, Trương Duy Nhất nhắn gửi mấy lời:

1) Cho tôi góp một ngọn sóng cùng muôn vàn ngọn sóng sục sôi, căm giận của công dân nước Việt, để nếu cần sẽ biến thành những Bạch Đằng, Đống Đa, Chi Lăng trên biển.

2) Với những người giữ cương vị lãnh đạo quốc gia, ta luôn kêu gọi quá nhiều ở ý thức công dân, nhưng đã khi nào hỏi ngược lại ở ý thức nguyên thủ. Được lòng dân hay mất lòng dân thể hiện rất rõ ở những thời khắc như thế này. Biện pháp đấu tranh kiên quyết, khôn khéo hay mềm mỏng, nhưng chung quy lại đừng hèn với giặc mà ác với dân.

3) Với các sử gia, nhân sĩ trí thức, nhà báo, nhà văn, ... những lúc như thế này cần lên tiếng mạnh mẽ. Không những lên tiếng mà còn phải ghi chép chi tiết, trung thực để con cháu đời sau phân biệt được ai là Trần Hưng Đạo, Lý Thường Kiệt, Lê Lợi, Quang Trung; còn ai là Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống.

Luật sư nào của Việt nam đủ trình độ tranh tụng Quốc tế, kiện Tàu cộng ra toà ?

ĐỀ XUẤT MỜI LS LÊ CÔNG ĐỊNH VÀ TS. CÙ HUY HÀ VŨ THAM GIA VỤ KIỆN TQ

 
Nếu tôi là một luật sư giúp Việt Nam 
kiện Trung Quốc về biển Đông, tôi sẽ đề nghị 
bổ sung thêm luật sư Lê Công Định, 
tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ tham gia giúp
 (Tình huống giả tưởng, có thể có thật)

                                                                                                            Trần Vũ Hải
1. Một ngày u ám, một quan chức cao cấp của Chính phủ (xin giấu tên) nhắn qua một khách hàng Vip của tôi, rằng cấp trên định mời luật sư tham vấn để hình thành một nhóm luật sư chuẩn bị kiện Trung Quốc ra tòa án  hoặc trọng tài quốc tế.

2. Tại một nhà hàng trong một tòa nhà của khách hàng vip này, vị quan chức cao cấp này cùng một vị trung tướng an ninh (cũng xin được giấu tên) nói chuyện thân mật với tôi. Hai vị ngỏ ý:

a. Dư luận và người dân Việt Nam đang gây sức ép yêu cầu Nhà nước Việt Nam kiện Trung Quốc do những vấn đề tại biển Đông. Cá nhân ông có thể giúp Nhà nước như thế nào, ví dụ có thể lập một nhóm luật sư để giúp Nhà nước chuẩn bị kiện Trung Quốc được không?

b. Nếu kiện Trung Quốc ra tòa án, trọng tài quốc tế phải nắm chắc phần thắng mới kiện, ý ông thế nào?

3. Chắc nhiều người phì cười cho rằng ông luật sư TVH thật là hão huyền, viển vông. Nhà nước có đầy giáo sư, tiến sĩ luật và nhiều chuyên gia pháp lý nghiên cứu về  Luật Biển và Công pháp quốc tế, cớ gì phải mời một ông luật sư chuyên kiến nghị gây khó cho Nhà nước.

Việc mời luật sư để tham vấn cho chuẩn bị vụ kiện là điều tất yếu phải làm. Nhà nước định kiện Trung Quốc, đương nhiên phải mời luật sư tham vấn. Người đó có thể là luật sư này hay luật sư kia, nhưng cũng có thể là  tôi. Còn các giáo sư, tiến sĩ luật, chuyên gia pháp lý hàng đầu khác (không phải là những luật sư chuyên nghiệp), tuy có hiểu biết rộng, sâu nhưng chưa chắc là những luật sư giỏi và thành công. Nếu họ có thể là một luật sư giỏi, thành công, họ đã chuyển nghề thành luật sư chuyên nghiệp, vì những luật sư hàng đầu ở bất cứ nước nào cũng có thu nhập và danh tiếng hơn so với các giáo sư, tiến sĩ luật đơn thuần.

Một bạn trẻ học luật tại Mỹ cho biết, các giáo sư luật tại Mỹ thừa nhận họ thường không thành công lắm trong các vụ kiện mà họ nhận làm luật sư trong khi luật sư đối phương chỉ là những luật sư chuyên nghiệp bậc trung. Các giáo sư luật  phân bua rằng, họ không có những mãnh khóe của những luật sư chuyên nghiệp, dày kinh nghiệm, và với sự tự trọng, họ cũng không chấp nhận những mánh khóenhững cài bẫy lẫn nhau khi hành nghề luật sư.

Việt Nam kiện Trung Quốc chẳng khác “kiến kiện voi” (dùng hình tượng của tướng Nguyễn Chí Vịnh). Tôi đã có kinh nghiệm “kiến kiện voi”, đã giúp một một người tiêu dùng  Việt Nam kiện một tập đoàn đa quốc gia hùng mạnh, kết quả đại diện tập đoàn này phải xuống nước, thỏa thuận bồi thường cho người tiêu dùng.

Vậy nếu chính quyền có chọn tôi làm luật sư tham vấn cũng không có gì lạ. 

4. Nhận lời đề nghị của 02 vị quan chức này, tôi có ý kiến như sau: 

a. Việc kiện hay không kiện Trung Quốc phải chuẩn bị kỹ, không thể vì bất cứ một sức ép nào, dù từ dân chúng hay từ Trung Quốc. Việc kiện giữa hai nước là biểu hiện văn minh, không có nghĩa “hất nước bỏ đi”, nhiều nước vẫn có quan hệ bình thường, thậm chí hữu hảo trong và sau khi kiện lẫn nhau.

b. Nhà nước cần thành lập một nhóm công tác đặc biệt gồm một số cán bộ, công chức là những chuyên gia pháp lý giỏi cả chuyên môn và ngoại ngữ. Người lãnh đạo nhóm này có quyền báo cáo trực tiếp với các nhà lãnh đạo cao nhất của đất nước để quyết định các vấn đề liên quan đến việc khởi kiện.

Tôi đề cử một tiến sỹ luật rất thông minh, có khả năng nghiên cứu, quyết đoán và tranh biện xuất sắc là ông Nguyễn Văn Thanh (hiện là Phó Bí thư tỉnh ủy tỉnh Lạng Sơn, có vợ là một bà Thứ trưởng Bộ Tư pháp, ông Thanh đã có bằng tiến sĩ luật tại Đức từ gần 30 năm trước, giỏi tiếng Anh và tiếng Đức) sẽ là người phụ trách nhóm này.  Ông Nguyễn Văn Thanh sẽ tự lựa chọn những thành viên của tổ công tác này.

c. Bên cạnh nhóm công tác trên, một nhóm luật sư, luật gia người Việt có tâm huyết (không phải là cán bộ, công chức) sẽ được thành lập, mỗi người trong nhóm phải thành thạo một hoặc nhiều ngoại ngữ. Trước mắt tôi nhận vai trò điều hành tạm thời nhóm này trong một thời gian.

Về nhân sự của nhóm luật sư, luật gia người Việt này, tôi đề xuất luật sư Lê Công Định (giỏi tiếng Anh, có kinh nghiệm giải quyết tranh chấp quốc tế), tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ (giỏi tiếng Pháp, chuyên gia về công pháp quốc tế) và một số luật sư khác, kể cả người đã từng làm việc cho chế độ Việt Nam Cộng Hòa và đang hành nghề luật sư tại Mỹ (ví dụ luật sư Nguyễn Hữu Thống, đã có nghiên cứu sâu về biển Đông, Trường Sa, Hoàng Sa), và luật sư thành thạo tiếng Trung.

5.  Khi 02 quan chức này lo ngại, nhóm gồm những luật sư, luật gia như trên sẽ có khuynh hướng chống Nhà nước Việt Nam, không đáng tin cậy và không thể bảo vệ được lợi ích của Nhà nước Việt Nam. Tôi giải thích rằng mời những người như vậy có những lợi sau: 
-    Đây là những luật sư, tiến sĩ luật yêu nước, đã nghiên cứu những vấn đề liên quan đến Trung Quốc và biển Đông, họ luôn có thái độ đấu tranh vì lợi ích quốc gia, lợi ích dân tộc Việt Nam.
-    Phần lớn trong số họ là những người có nhiều kinh nghiệm và thành công trong việc hành nghề luật sư, tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ tuy chưa hành nghề luật sư nhưng đã có những hoạt động như một luật sư chuyên nghiệp.
-   Những người này đã có những uy tín nhất định trong giới luật và người Việt trong và ngoài nước, có những quan hệ nhất định với giới luật nước ngoài. Nếu họ nhận lời tham gia nhóm luật sư, luật gia người Việt để giúp Nhà nước Việt Nam kiện Trung Quốc về biển Đông, chắc chắn họ sẽ làm hết mình, không chỉ vì uy tín, danh dự của họ mà còn vì lòng yêu nước. 
-    Một đội ngũ luật sư, luật gia như vậy cùng với nhóm công tác của Nhà nước Việt Nam sẽ chứng minh cho thế giới biết rằng, Nhà nước Việt Nam chủ trương đoàn kết tất cả các lực lượng, thành phần dân tộc Việt ở khắp thế giới, không phân biệt chính kiến, quá khứ để quyết tâm bảo vệ chủ quyền Việt Nam trước xâm lấn của Trung Quốc. Một sự hòa hợp, hòa giải dân tộc Việt thực sự có thể khởi đầu từ đây.
6. Tôi đề xuất nhóm công tác của Nhà nước sẽ tập hợp tất cả những tài liệu, chứng cứ lịch sử và pháp lý mà Việt Nam đang lưu giữ để chứng minh chủ quyền của Việt Nam về Hoàng Sa, Trường Sa…. Nhóm này tập hợp những tài liệu mà các chính quyền của Việt Nam đã phát hành, gửi, công bố liên quan đến Hoàng Sa, Trường Sa, biển Đông; kể cả những biên bản các cuộc trao đổi giữa Việt Nam và Trung Quốc về giải quyết, ghi nhận những vấn đề giữa hai nước tại biển Đông, Hoàng Sa, Trường Sa.

7. Nhóm công tác của Nhà nước sẽ yêu cầu lãnh đạo cao nhất của đất nước phê chuẩn nhân sự của nhóm luật sư, luật gia người Việt. Lực lượng an ninh có trách nhiệm bảo vệ tối đa cho những nhân sự này, một cách kín đáo và lịch sự. Hai nhóm này sẽ thống nhất những bước chuẩn bị, nhằm hoàn thành các công việc nghiên cứu, tập hợp tài liểu, chuẩn bị khác trong thời gian nhanh nhất khoảng từ 3 - 6 tháng.

8. Công việc của nhóm luật sư, luật gia người Việt tập trung nghiên cứu, tập hợp những tài liệu, vấn đề sau:

a. Các tài liệu mà Trung Quốc cho rằng chứng minh họ có chủ quyền ở Hoàng Sa, Trường Sa và biển Đông

b. Các ý kiến, lập luận của các học giả Trung Quốc biện hộ cho Trung Quốc có chủ quyền tại biển Đông, Trường Sa, Hoàng Sa. Những ý kiến này thông thường được đăng tải trên các báo có uy tín, tạp chí chuyên ngành của thế giới, nêu trong những bài phát biểu tại những hội nghị quốc tế liên quan.

c. Những ý kiến, lập luận của các học giả, chuyên gia Trung Quốc bác bỏ về những lập luận, chứng cứ về chủ quyền của Việt Nam đối với biển Đông, Hoàng Sa, Trường Sa.

d. Những ý kiến của các học giả, chuyên gia nước ngoài (không phải Trung Quốc và người Việt) về những lập luận của Trung Quốc và Việt Nam về biển Đông, Hoàng Sa, Trường Sa. Những quan điểm của họ về những cách thức giải quyết xung đột, tranh chấp biển Đông, Hoàng Sa, Trường Sa.

e. Thu thập về các vụ án đã và đang được thụ lý, xét xử tại các tòa án, trọng tài quốc tế liên quan đến giải quyết tranh chấp lãnh thổ, biển, giải thích Luật Biển và tương tự, đặc biệt vụ Philippines kiện Trung Quốc đã được Tòa trọng tài Unclos thụ lý.

f. Lập danh sách các chuyên gia, học giả, thẩm phán, luật sư quốc tế có uy tín trong lĩnh vực Luật Biển, công pháp Quốc tế (cùng lý lịch khoa học, hành nghề của họ).

g. Những chi phí để tiến hành các vụ kiện này

Do những công việc trên đồ sộ, phức tạp nên nhóm công tác của Nhà nước cũng phải phối hợp, cùng tham gia, chịu trách nhiệm. Một đội ngũ phiên dịch (Anh, Trung, Tây Ban Nha, Pháp, Đức) sẽ được trưng tập để trợ giúp 02 nhóm này trong việc sưu tập, dịch các tài liệu liên quan.

9. Giai đoạn nghiên cứu các nội dung nêu trên nếu khẩn trương có thể làm trong khoảng từ 3-6 tháng, hoặc cũng có thể bị kéo dài hơn. Sau khi nghiên cứu kỹ, nhóm công tác của Nhà nước và nhóm luật sư, luật gia người Việt sẽ đề xuất:

a. Những vụ việc Việt Nam có thể kiện Trung Quốc ra tòa án, trọng tài quốc tế.

b. Danh sách các luật sư quốc tế (cùng lý lịch chi tiết của họ) có thể được mời và dự kiến chi phí phải trả cho họ.

10. Nếu Nhà nước quyết tâm chuẩn bị kiện và sẵn sàng kiện, tôi đề xuất nhóm công tác của Nhà nước cần trình lãnh đạo cấp cao một hoặc một số công hàm gửi Trung Quốc để đề xuất với Trung Quốc: tất cả những tranh chấp về biển, đảo và những vấn đề khác liên quan đến biển đảo tại biển Đông, Hoàng Sa, Trường Sa giữa Việt Nam và Trung Quốc nếu không giải quyết thông qua đàm phán trong một thời hạn nhất định, hai bên sẽ chấp nhận để một tòa án hoặc trọng tài quốc tế giải quyết theo đề nghị của một hoặc cả hai bên. Tất nhiên, khả năng lớn Trung Quốc không chấp nhận đề nghị này, nhưng cho dù Trung Quốc không chấp nhận sẽ tạo một áp lực mãnh mẽ đối với Trung Quốc trên trường quốc tế.

11. Về chi phí đi kiện, nếu Nhà nước lo ngại chi phí quá lớn (phải trả thù lao và chi phí ở mức khá cao mới thuê được những luật sư, chuyên gia giỏi), tôi sẵn sàng thuyết phục các đại gia Việt Nam (xin không nêu tên) trợ giúp đến 50% chi phí đi kiện. (Đây cũng là một thế mạnh của tôi so với những luật sư khác).

12. Nếu Nhà nước đồng ý với các đề xuất về các khả năng kiện do nhóm công tác của Nhà nước và nhóm luật sư, luật gia người Việt đưa ra, sẽ mời một nhóm luật sư quốc tế để giúp Việt Nam kiện Trung Quốc. Nhóm luật sư quốc tế này với quan điểm khách quan, độc lập sẽ đưa ra (i) các ý kiến, quan điểm về những vụ kiện có thể xảy ra giữa Việt Nam và Trung Quốc về biển Đông, (ii) đánh giá về các chứng cứ, tài liệu, quan điểm, lập luận của Việt Nam và Trung Quốc, (iii) đưa ra lời khuyên để lựa chọn một hoặc vài vụ kiện mà theo họ Việt Nam có cơ hội khả quan nhất. Thời gian để các vị luật sư quốc tế nghiên cứu, đưa ra ý kiến khoảng từ 1 – 2 tháng.

13. Dựa trên ý kiến của nhóm công tác của Nhà nước, nhóm luật sư, luật gia người Việt và nhóm luật sư quốc tế, những lãnh đạo cao nhất của Việt Nam sẽ quyết định hướng kiện Trung Quốc. Như vậy, thời gian chuẩn bị ít nhất phải là một năm.

Sau khi Nhà nước Việt Nam quyết định kiện Trung Quốc, nhiệm vụ của nhóm luật sư, luật gia người Việt chấm dứt. Nhà nước sẽ chọn ra những chuyên gia trong nhóm này tham gia nhóm luật sư quốc tế để giúp Việt Nam khởi kiện Trung Quốc. Nhóm công tác của Nhà nước Việt Nam vẫn tiếp tục nhiệm vụ. Riêng tôi, đến đó nhiệm vụ sẽ hoàn thành, vì tôi không có khả năng trực tiếp tranh tụng tại tòa án, trọng tài quốc tế.

(Cho dù Nhà nước không mời, một số nội dung trên vẫn được một nhóm luật sư, luật gia người Việt triển khai theo những cách thức thích hợp).
T.V.H
Tễu blog

Tin mới : Hà nội lén lút xử Nhà văn Phạm Viết Đào !

TIN MỚI NHẬN: TÒA PHÚC THẨM ĐÃ LÉN LÚT XỬ KÍN NHÀ VĂN PHẠM VIẾT ĐÀO


Tin mới nhất về nhà văn Phạm Viết Đào:
Tòa Phúc thẩm đã lén lút xử kín nhà văn Phạm Viết Đào
Hôm thứ Hai đầu tuần (9/6/2014) Tòa phúc thẩm đã lén xử KÍN và y án Sơ thẩm, tức là án tù 15 tháng cho nhà văn Phạm Viết  Đào. Tòa không báo cho vợ con ông biết, nên cả vợ và con đều không có mặt, cũng không có luật sư, vì ông tự bào chữa.
Trước đó 1 tuần, vợ và con ông đã liên hệ với Tòa để hỏi về lịch phiên xử phúc thẩm nhưng tòa không trả lời, bảo cứ chờ. Bất ngờ, ngày 9/6 tòa lén lút xử mà không báo cho gia đình, đến hôm nay vợ con ông vào thăm bác mới biết chuyện đó.
Phạm Viết Đào là một nhà văn, một blogger yêu nước, với tinh thần chống Tàu rất quyết liệt. Ông đã thu thập hồ sơ về chiến tranh Biên giới 1979 và phỏng vấn nhiều tướng lĩnh, sĩ quan, binh lính tham gia chiến trường, nhằm cung cấp cho hậu thế những hiểu biết chân thực về cuộc chiến tranh này. Em trai ông là một Liệt sĩ hy sinh trong cuộc chiến tranh  Vệ quốc mùa xuân năm 79.
Trong giờ phút Tổ quốc lâm nguy, xin cùng nhớ tới Nhà văn - Blogger yêu nước, Phạm Viết Đào! Mong ông giữ gìn sức khỏe!
 P.V.K

Dân Dương nội bị đói vì đất bị cướp hết, cộng đồng mạng trợ giúp gạo.

Những bao gạo mà các nhà hảo tâm  chuyển đến với bà con Dương Nội chiều ngày 12-6-2014.

Sư và cán bộ làm loạn chùa tại Hà nội!


 FB Lanle

Sư Cướp Điện Thoại của Cụ Lê Hiền Đức : 

1 vài hình ảnh ở chùa Nền (1160 đường Láng thuộc phường Láng thượng,quận Đống đa) đang có "Loạn to" xin mời các bạn đến tham quan :
Sáng nay:12/6/2014 tại chùa Nền: Sư Phương ( người : bị nhân dân đang"đuổi" ) đã Cướp giật điện thoại của cụ Lê Hiền Đức,cụ đã Tri hô thật to :CƯỚP CƯỚP ( hiện tai cụ bị khản đặc cả tiếng,nói không ra hơi...),cụ được nhân dân ủng hộ và đã giằng lại được điện thoại,sức khỏe của cụ hiện tại suy sụp nhiều.Đề nghị các bạn tham quan tình hình chùa Nền và ủng hộ sự đấu tranh mạnh mẽ của nhân dân.
Cũng sáng nay tại chùa Nền đã xảy ra chuyện đụng độ, ( đầy đủ các lực lượng...của phường ( kể cả chủ tịch phường cũng có mặt ) đàn áp nhân dân và các phật tử,( thêm vụ sư Phương cướp điện thoại của cụ Đức)...Nhân dân còn bức xúc chuyện 1 cảnh sát nói với cụ Đức:"...Chuyện Trung quốc cướp biển đông không phải nhiêm vụ của chúng tôi ...".Trời ơi !! may mà cụ Đức mắc bệnh tim,nếu không chắc nghe câu ấy cụ "Ngất",bất tỉnh luôn !!
Lại 1 chuyện kỳ lạ nữa :cũng xảy ra ở chùa Nền : 1 người tên là Then ( cán bộ của ban quản lý di tích ở phường) hắn nói với dân là: các trang mạng đều toàn "lá cải" thôi !!!Cụ Đức và nhân dân vô cùng búc xúc !!!Trình độ của cán bộ phường Láng thượng là như thế đấy.


Ngày hôm nay 9h ngày 29-5-2014 hơn 200 Phật tử đã họp và đề nghị Sư Phương làm việc nhưng sư Phương chốt cố thủ trong phòng . Cụ Lê Hiền Đức đã đề nghị bà con BÌNH TĨNH , ĐOÀN KẾT giải quyết công việc tại chùa !

Bà Tâm, trú tại ngõ 1194 đường Láng, là một trong những người già thường xuyên qua lại giúp việc cho chùa, cho biết: “Sư Thích Đàm Đạo đã tốt nghiệp cao học Phật giáo, hiện đang tu tại chùa Nền. Sư Đạo đi theo làm đệ tử của trụ trì chùa Nền từ năm 14 tuổi, đức độ và rất được lòng người dân. Thứ tư hàng tuần, sư Đạo thường xuyên nấu cháo chay, cơm chay mang vào làm từ thiện tại bệnh viện Giao thông vận tải."
"Tuy nhiên sau khi sư trụ trì mất năm 2008, sư Thích Đàm Phương từ bên Gia Lâm về ở tại chùa, dần dần kiểm soát ngôi chùa. Nhiều lần người dân có yêu cầu cho xem giấy tờ chứng minh được lưu lại và quản lý chùa, sư Phương không cho xem. Thời gian gần đây, sư Thích Đàm Phương còn thường xuyên tìm cớ gây sự và nói xấu danh dự của sư Thích Đàm Đạo. Quần chúng đang cho rằng những người đánh sư Đạo liên quan đến vị sư tên Phương kia. Có lẽ bà ta muốn kiểm soát ngôi chùa, nhưng nhân dân quá tin phục sư Đạo nên tìm cách gây sức ép” - Bà Tân cho biết thêm.

Các nhà mạng thi nhau sỉ nhục Thủ tướng !


 Hai ngày nay, các thuê bao của tất cả các mạng viễn thông đều nhận được tin nhắn nội dung đại loại như dưới đây :



   Liệu đây có đúng là chỉ thịc của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ? thật khó tin.
Một thủ tướng từng làm trong ngành công an, trình độ nhận thức pháp luật chắc chắn phải vững vàng, thừa biết mình ra chi thị nào đúng hay sai với hiến pháp và pháp luật, hơn nữa gia đình Thủ tướng lại có các con cái đứa làm doanh nhân bên Mỹ, đứa làm thứ trường, phó bí thư tỉnh, đứa làm thành đoàn...vậy khó có thể ra những chỉ thị trời ơi như thế được !
  Vụ Bình dương quá kinh khủng khi công an tỉnh bắt được tới gần tám trăm người phá hoại, trong đó có cả các băng giang hồ chủ chốt kích động công nhân, lợi dụng việc biểu tình để phá hoại, cướp bóc, gây rối...theo như báo chí nói thì đã tóm được bọn giang hồ này rồi, kẻ chủ mưu sẽ được công khai điều tra và đưa ra tòa, công nhân cuối cùng chỉ là những người thiếu nhận thức, bị kích động mà phạm tội.
  Nói vậy để thây rằng : công an và các lực lượng chức năng Bình dương đã thiếu trách nhiệm nghiêm trọng khi để tồn tại các băng nhóm giang hồ hoành hành bấy lâu, có sự bảo kê hay không thì còn phải có bộ công an vào làm rõ, tuy nhiên việc không kịp thời ngăn chặn và dự báo được tình hình như đã thấy thì trách nhiệm hoàn toàn thuộc về công an và các cơ quan chức năng Bình dương. Rồi xem bộ công an sẽ qui trách nhiệm cho ai hay lại chỉ bỏ tù hai ba tên côn đồ tốt đen cho xong chuyện ?
   Quay trở lại  khía cạnh pháp luật, nếu đúng thủ tướng chỉ thị như các nhà mạng nhắn tin cho các thuê bao như nêu trên thì Thủ tướng đã sai, đã vi phạm hiến  pháp về quyền tụ do lập hội, tự do biểu tình của nhân dân trước các vấn đề bất công xã hội, nguy cơ xâm lược của ngoại bang, tăng giá tiêu dùng phi lý...hoặc chỉ là bị cướp đất, cướp nhà mà dân oan phải biểu tình liên tục như mấy năm nay.

    Vậy ai là người vi phạm pháp luật : thủ tướng hay nhân dân đi biểu tình ?
   Còn khi nhân dân có nhu cầu biểu tình thì ngay lập tức chính quyền phải có kế hoạch bố trí sắp xếp bảo vệ nhân dân qua các phương án an toàn giao thông, ổn định trật tự , phân luồng, thông báo cho các hộ kinh doanh khu phố đoàn đi qua....kịp thời ngăn chặn và bắt giữ các cá nhân hay nhóm nào có các biểu hiện gây rối, kích động, cho tiền để mua chuộc dân chúng ....hàng chục ngàn nhân viên an ninh và lực lượng các loại đâu rồi ?
    Có thể ngay bây giờ Quốc hội chưa ra được luật biểu tình, nhà nước còn nợ nhân dân luật này thì cũng không sao, bao nhiều cuộc biểu tình của dân oan mất đất, hàng chục cuộc biểu tình của nhân sỹ trí thức năm 2011 phản đối Trung cộng gây hấn biển đảo, hàng chục cuộc biểu tình từ Bắc đến Nam trong cả tuần nay chống Trung cộng xâm lược...có vấn đề gì đâu ngoại trừ hai điểm gây ra hỗn loạn là Bình dương và Vũng  áng là do lỗi của chính quyền kém năng lực kiểm soát, điều hành, tổ chức cho dân biểu tình. Vậy lỗi do chính quyền thì sao lại đổ vào đầu dân, vin cớ đó để ra văn bản vi hiến cấm cản nhân dân biểu tình ? 
   Nếu quả đúng là chỉ thị của Thủ tướng, chỉ đạo các nhà mạng nhắn tin  cho nhân dân như thế thì Thủ tướng đã sai, chính quyền đã dùng lý lẽ cùn đinh, bầy nhầy thịt bựa để đạt được mục đích của mình là : lười không muốn làm việc, không muốn phục vụ dân trong khi ăn lương của dân. Vậy Thủ tướng và chính quyền thử nghĩ xem như thế có đáng được nhân dân tin cậy và còn muốn thuê làm việc nữa hay không ? 
  Rõ ràng các tin nhắn với số nhắn đi của nhà mạng không thể là số rác, và đây sẽ là bằng chứng để Thủ tướng phải  xem lại có đúng là mình chỉ thị hay thế lực thù địch nào đó đã hack vào tổng đài của các nhà mạng để nhắn tin gửi tới nhân dân cả nước để ngăn chặn lòng yêu nước của nhân dân qua việc đi biểu tình phản đối chúng xâm lược biển đảo Việt nam. Nếu vậy thì không còn gì để nói nữa, chúng đã nằm trong gan  ruột của chính quyền, giành quyền điều khiển cả Đất nước này theo ý chúng !
 Thật đại loạn ! cấp báo !

PGĐ công an TP HCM học lớp mấy trường làng ?


   Làm đến PGĐ công an một thành phố lớn như vậy mà phát ngôn không bằng một trẻ em lớp 8 chỉ riêng về hiểu biết pháp luật và quyền con người.

  - Ai cho phép ông nói rằng " không cần phải tổ chức bằng biểu tình ..." ông không cần nhưng dân cần, và ông cũng đám bộ sậu của ông đang ăn lương ai biết hông ? học hành tới đâu mà ngu dữ zậy ?
  - Vụ việc Bình dương do các băng nhóm côn đồ có công an bảo kê tồn tại lâu nay, giờ lợi dụng nhân dân biểu tình yêu nước thì cướp bóc, đập phá, kích động , công an các ông không đủ năng lực ngăn cản đó còn chưa xét lỗi của các ông đó.
 - Nhân dân có biểu tình theo quyền của họ thì ai cho phép các ông - những thằng công bộc do dân nuôi,  cho tiền lươg,  bổng lộc về nuôi vợ con, bổng lộc màu mỡ nhà lầu xe hơi - đi liên kết, câu kết với đám côn đồ thảo khấu tràn ra đánh đập , bắt bớ trí thức, sinh viên và người biểu tình ? còn bắt cóc cả người của sứ quán Pháp, ai cho phép các ông, hãy trả lời thử xem, như vậy các ông đã rõ bản mặt của những kẻ ăn cháo đá bát, phản bội nhân dân hay chưa ông  Minh ?
  Gây oan trái thì sẽ chuốc lấy quả báo nhãn tiền, đó là lẽ trời. Giờ các ông còn đang giam giữ những sinh viên mà chúng tôi mới nhắc đó, sao chưa trả họ về nhà, các ông muốn gì  ? muốn thách thức nhân dân Việt nam phải không ?
  
   Tư duy của một thằng gắn lon tướng lên vai mà còn ngu ngơ, đánh tráo khái niệm, lừa bịp dư luận như thế thì hỏi làm sao không mất lòng tin của dân, làm sao không mất nước, làm sao cái băng đảng của các ông không tới hố ? hãy lo dần đi kẻo muộn, lịch sử sẽ ghi chép chi tiết những việc làm của các ông vì thời nay không còn ghi sử bằng giấy và lá cây để đốt trộm được nữa, hãy nhớ như thế.

PGĐ Công an TP.HCM: Không cần phải biểu tình

http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/176108/pgd-cong-an-tp-hcm--khong-can-phai-bieu-tinh.html
 - Theo chỉ thị của Thủ tướng, nên hiểu rằng người dân có quyền biểu thị lòng yêu nước, cần thiết phản kháng hành vi xâm phạm chủ quyền biển đảo. Nhưng hiện nay không cần phải tổ chức bằng biểu tình... - Thiếu tướng Phan Anh Minh nói.



Trả lời báo chí ngày 18/5 về việc đảm bảo an ninh, an toàn cho các nhà đầu tư sau sự số xảy ra ở một số KCX - KCN vừa qua, Thiếu tướng Phan Anh Minh, Phó giám đốc Công an TP.HCM cho biết, các phần tử xấu lợi dụng cuộc tuần hành phản đối TQ vi phạm chủ quyền để kích động công nhân gây rối, phá hoại tài sản các DN là vi phạm pháp luật nghiêm trọng, không thể biện minh đó là lòng yêu nước.
công an, TP.HCM, biểu tình, Bình Dương, chủ quyền
Thiếu tướng Phan Anh Minh, Phó giám đốc Công an TP.HCM
Ngay sau sự cố xảy ra trên địa bàn TP.HCM, Công an TP đã giữ 136 người. Hiện nay, Công an TP đã áp dụng biện pháp tố tụng ra lệnh tạm giữ 23 người. Qua kiểm tra một số khu nhà trọ, Công an TP cũng thu giữ được nhiều tài sản chiếm đoạt của DN, chủ yếu chiếm đoạt ở Dĩ An (Bình Dương) rồi đưa về các nhà trọ ở quận Thủ Đức, TP.HCM.
Theo ông Minh, sự cố xảy ra vừa qua với phần đông là do bức xúc, do ngộ nhận và không nhận thức đầy đủ pháp luật. “Nếu chúng ta tổ chức tuyên truyền, tổ chức các biện pháp để thống nhất tư tưởng nhận thức trước các nguy cơ chung của Tổ quốc thì tôi tin tình trạng này sẽ không kéo dài”, ông Minh lý giải.
Tuy nhiên, ông Minh nói, cũng trong sáng 18/5 vẫn có khoảng 20 người cố gắng kích động biểu tình ở khu vực trung tâm TP. Điều này cho thấy, việc phản kháng trước hành vi xâm phạm biển đảo của TQ đều có khả năng dẫn đến tình trạng không thể kiểm soát.
“Theo chỉ thị của Thủ tướng, nên hiểu rằng người dân có quyền biểu thị lòng yêu nước, cần thiết phản kháng hành vi xâm phạm chủ quyền biển đảo. Nhưng hiện nay không cần phải tổ chức bằng biểu tình vì như vậy chính chúng ta tự gây mất trật tự, mất an ninh, làm mất hình ảnh hiếu hòa của người VN và làm suy yếu nguồn lực của chúng ta”, ông Minh nói.
công an, TP.HCM, biểu tình, Bình Dương, chủ quyền
Biển quảng cáo ở Hải Phòng được một người dân dùng để phản đối TQ, thể hiện lòng yêu nước. Ảnh: Bạn đọc nguoiyeutoquoc
Hiện nay, Công an TP đã thay đổi các phương án bằng cách bố trí lực lượng ở các khu công nghiệp, ít nhất một đại đội cảnh sát cơ động. Công an TP cũng huy động tối đa lực lượng làm công tác tuần tra, nắm tình hình ở nơi công cộng, không để xảy ra việc tụ tập, diễu hành gây mất trật tự và có nguy cơ không thể kiểm soát.
Ông Vũ Văn Hòa - Trưởng ban quản lý các KCN - KCN tại TP.HCM cho biết, dự kiến, đến ngày 19/5 100% DN tại TP.HCM sẽ trở lại hoạt động sản xuất bình thường.
Phó chủ tịch UBND TP.HCM Lê Mạnh Hà cũng khẳng định, tổn thất về vật chất trên địa bàn TP không lớn nhưng tổn thất về mặt tâm lý và ảnh hưởng đến niềm tin của DN có vốn đầu tư nước ngoài.
Ông cũng cam kết, các DN cứ yên tâm, TP sẽ bảo đảm an toàn cho nhà đầu tư nước ngoài.
Tá Lâm (ghi)
Theo Blog Xuân VN

Thôn tính thương hiệu, dùng bàn tay của công an trợ giúp.

Đơn kêu cứu của tập thể CBCNV Tập đoàn Y dược Bảo Long

 - Sức khỏe đời sống

Theo “đảng quang vinh”, lâm nguy vận nước



Theo dõi các sự kiện hơn một tháng qua, kể từ khi Trung Cộng đưa giàn khoan vào vùng  biển Việt Nam, người ta thấy ở đó có đủ sắc thái bi hùng, kiêu hãnh, bạc nhược, hèn hạ và hài hước... Có những điều người ta ngờ ngợ từ lâu, nay bạch hóa trước ánh sáng, có những điều người ta lấp lửng từ lâu, nay huỵch toẹt trước thiên hạ, có những điều người ta lên án, bàn luận âm thầm từ lâu, nay người ta kết luận công khai.
Tất cả cho thấy nhiều điều mà câu hò xứ Nghệ xa xưa đã nói: “Rằng qua cơn hoạn nạn, mới hiểu tận lòng nhau”.
Cơn hoạn nạn
Đất nước Việt Nam đang trải qua một cơn hoạn nạn khốc liệt.
Cơn hoạn nạn bắt nguồn từ một nền chính trị độc đảng, độc trị độc tài vẫn tồn tại trên đất nước này đã quá lâu, gây bao nhiêu hệ lụy và đã tự chứng tỏ mình không đủ khả năng đưa đất nước đi lên theo chiều tiến bộ mà thậm chí ngược lại. Dù vẫn luôn tự vỗ ngực xưng xưng là đỉnh cao trí tuệ nhân loại là đội quân tiên phong nhưng họ đang đi vào một cuộc khủng hoảng chính trị toàn diện. Ở đó, họ chứng tỏ sự khủng hoảng lớn về tư tưởng, lý luận và nhân sự.
Gần một trăm năm ru ngủ dân tộc này đi theo “con đường ánh sáng của đảng” về Thiên đường Chủ nghĩa xã hội. Với cái lý thuyết huyễn hoặc rằng là CNXH sẽ thắng CHTB ở năng suất lao động, rằng là CHTB là đêm trước của CNXH, rằng là CNXH là khoa học của mọi khoa học và ở đó không có người bóc lột người… rồi hô hào nào là “Tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên CNXH, hoặc “Đi tắt, đón đầu” v.v… Để rồi cuối cùng muốn về số 0 lại phải một quá trình dài sau đó. Nay thì các đời Tổng Bí thư nói huỵch toẹt là cái CHXH mà luôn được vẽ ra một cách công phu, tốn kém và ảo tưởng đẹp đẽ kia ấy, nó chưa rõ ràng là đầu cua tai nheo nó ra sao, mà “sẽ dần dần sáng rõ” (Nông Đức Mạnh) hoặc “Đến hết thế kỷ này không biết đã có Chủ nghĩa Xã hội hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa” (Nguyễn Phú Trọng). Thế nhưng, họ vẫn quyết không từ bỏ việc đưa cả dân tộc này làm vật thí nghiệm, một loại thí nghiệm mà cả loài người đã vứt bỏ ¼ thế kỷ nay bởi chắc chắn sẽ thất bại.
Không chỉ khủng hoảng về tư tưởng, lý luận, đảng CS hôm nay khủng hoảng nặng nề về nhân sự. Đã 2/3 thế kỷ đảng xây dựng “con người mới XHCN”, lớp người hôm nay lãnh đạo đất nước, đều là lớp người đã ưỡn ngực tự hào là “thế hệ Hồ Chí Minh, là con cháu bác Hồ”. Thế nhưng, tham nhũng từ những con sâu, nay là một bầy sâu, tha hóa từ là hiện tượng cá biệt, đã trở thành hiện tượng bình thường và thậm chí là phổ biến với “một bộ phận không nhỏ” dù đảng không muốn nói thẳng ra là phần lớn. Vì thế, ngay cả chân Thủ tướng lãnh đạo chính phủ với nhiều những sai lầm, bao hậu quả, cuối cùng khi bị đặt vấn đề từ chức đã chỉ thẳng vào mặt Đảng mà rằng: “Tôi không biết, đảng bảo làm thì tôi làm”. Hết chỗ nói.
Cơn khủng hoảng chính trị đã đẩy sự tín nhiệm của người dân vào lực lượng tự xưng này đến cuối đường hầm.
Và khi sự tín nhiệm của người dân xuống thấp nhất, thì ngón đòn bạo lực được sử dụng để thể hiện bản chất cái gọi là “chuyên chính vô sản” rõ nét nhất. Bạo lực xảy ra tràn lan trong xã hội, nhiều nơi côn đồ kết hợp công quyền để đàn áp người dân. Một xã hội luôn được tự ca ngợi ổn định, hòa bình, hạnh phúc đến tận… thứ 2 thế giới, nhưng người dân luôn khủng hoảng lòng tin vào mọi mặt cuộc sống.
Bắt nguồn từ tư duy lãnh đạo, một nền kinh tế Việt Nam què quặt, phụ thuộc và lâm vào miệng hố của sự mất ổn định. Nguồn gốc sâu xa từ một thể chế chính trị độc tài cộng sản đã dẫn nền kinh tế theo đường lối “kinh tế Thị trường định hướng Xã hội Chủ nghĩa” chẳng giống ai. Ở nền kinh tế XHCN đó, không những đã không “tạo ra năng suất lao động cao hơn hẳn” như họ thường dạy dỗ rêu rao trong cái bộ môn Kinh tế Chính trị Mác – Lenin. Ngược lại, lực lượng lao động được sử dụng chỉ 30% tổng số nhân lực bộ máy, phần còn lại 70% ăn bám, đó chính là sản phẩm của chế độ kinh tế thị trường XHCN đã đưa lại hậu quả khủng khiếp cho nền kinh tế mà không một nguồn lực nào cáng đáng nổi.
Cơn hoạn nạn cũng bắt nguồn từ nạn thâm thủng ngân sách do tham nhũng, phá hoại và đặc biệt là những dự án bởi “Chính sách lớn của đảng” đã để lại những hậu quả khủng khiếp không chỉ cho kinh tế, môi trường, an ninh quốc phòng mà trực tiếp tác động đến đời sống người dân. Đến mức Việt Nam đã phải đào khoáng sản thô bán vẫn lỗ mà vẫn cứ bán.
Ở các nước xung quanh, những sự kỳ thị người Việt diễn ra ngày càng nhiều. Người Việt thuộc thế hệ Hồ Chí Minh ở nước ngoài đã thi nhau “lập thành tích” trong các vụ vi phạm pháp luật nước sở tại và tạo nên những hình ảnh đáng xấu hổ trong con mắt bạn bè, trong các vụ việc làm ăn, đầu tư và cuộc sống với nạn trộm cắp, đĩ điếm, thiếu văn minh, lịch sự tối thiểu.
Trên thế giới, trước con mắt anh em, bạn bè, vị thế của Việt Nam dần dần tụt xuống hàng cuối về các chỉ tiêu tự do, nhân quyền. Hàng năm, thế giới phải nhắc nhở nhà nước VN cần tôn trọng các quyền cơ bản của con người của chính người dân đất nước mình. Công dân Việt Nam được sử dụng như những con tin cho chính nhà nước đổi lấy các hoạt động làm ăn, hội nhập.
Và trong cuộc khủng hoảng không lối thoát đó của những người cộng sản, thì đất nước lâm vào một cơn hoạn nạn mới: Nạn xâm lăng từ Phương Bắc.
Kết quả là khi Việt Nam lâm nạn, ngoảnh đi, ngoảnh lại trước sau thì nhà nước Việt Nam không có một bạn bè, đất nước cô đơn giữa những nguy biến.
Đảng “quang vinh” - nguy vận nước
Nạn xâm lấn, và bành trướng của ngoại bang phương Bắc có từ ngàn đời nay, nó cũng như bão, như lũ lụt, như nắng hạn mưa rào, nghĩa là cứ đến mùa lại đến. Cái tâm địa bành trướng của người Phương Bắc cha ông ta đã nói lại cho con cháu rõ xưa nay, mỗi người dân Việt đã ngấm vào máu vào thịt, rằng nó cũng như dịch bệnh, cứ sơ hở là nó cắn. Cũng chính vì thế mà dòng máu trung dũng chống xâm lăng từ phương Bắc đã được lưu truyền và luôn chảy trong huyết quản người Việt xưa nay, chưa bao giờ nguội tắt.
Điều tệ hại nhất, là “đảng lãnh đạo” đã xác định kẻ thù của đất nước, dân tộc này là bạn “16 chữ vàng và 4 tốt” của mình. Đây chính là nguyên nhân chính đã tạo nên cơn đại hoạn nạn của đất nước hôm nay. Chính thái độ, cách hành động của nhà cầm quyền Việt Nam thời gian qua đã thể hiện một điều: Trong giai đoạn này, những bi đát, gian nan của vận nước càng tăng lên gấp bội.
Không chỉ hôm nay, mà giai đoạn gần đây, những hành động của đảng Cộng sản và nhà nước CSVN đối với Trung Cộng chỉ thể hiện thành công một điều: Sự lệ thuộc, khiếp nhược đến hèn hạ. Mọi hành động, giao tiếp giữa hai quốc gia độc lập đã bị biến dạng đến thảm hại. Trong khi bọn bành trướng ngày càng lộng hành, ngang ngược đối với thể diện đất nước, đối với lãnh thổ của Tổ Quốc, thì đảng luôn chỉ đạo ngậm miệng làm thinh. Chẳng những thế, tất cả những tiếng nói của người dân thể hiện sự ưu tư trước hiện tình đất nước, trước tương lai và nguy cơ của lãnh thổ của Tổ Quốc, đều được Đảng ưu tiên xếp vào thế lực thù địch.
Cũng dưới sự “lãnh đạo tuyệt đối của Đảng CSVN”, người dân dần dần được đưa vào con đường nô lệ Trung Cộng về kinh tế, văn hóa và chính trị.
Mọi thứ hàng hóa tiêu dùng đều là Trung Cộng chi phối, từ miếng thực phẩm, từ món hàng tiêu dùng cho đến tấm bản đồ in hình lưỡi bò treo trong phòng các quan chức… tất cả đều được Trung Cộng cung cấp. Hàng hóa tràn ngập với đầy đủ độc tố để làm suy kiệt giống nòi ta về thể lực và tinh thần.
Về mặt văn hóa, báo chí, tivi tràn ngập phim Tàu, tin Trung Cộng. Báo chí đưa tin Trung Cộng cứ như đưa tin nhà mình. Thậm chí, tờ báo Đảng Cộng sản còn để bản tin ghi rõ Hoàng Sa – Trường Sa là của Trung Cộng. Trong khi tờ báo viết về Biển đảo Việt Nam thì phải đình bản, người in áo chống đường lưỡi bò, người biểu tình yêu nước thì vào tù. Trong khi lịch sử Việt Nam cố tình bị quên lãng, xuyên tạc, những chi tiết lịch sử liên quan đến bọn xâm lăng bị biến tướng, bóc gỡ, che dấu một cách nhục nhã. Học sinh Việt Nam dần dần quên lịch sử Việt Nam để nhớ lịch sử Tàu.
Người dân Việt Nam không thể quên những năm tháng tủi hổ, chỉ cần nhỡ miệng, chỉ cần mặc chiếc áo có dòng chữ Hoàng Sa – Trường Sa là của Việt Nam, chỉ cần viết, nói về Biển, Đảo của Tổ Quốc, thì y như rằng có chuyện với bộ máy công an “còn đảng, còn mình”. Nhẹ, thì phiền toái, đánh đập, bắt giữ, nặng thì vào trại giam.
Về mặt thể diện quốc gia, đón Tập Cận Bình, đảng đã cho gắn thêm một ngôi sao chư hầu trên lá cờ Tàu Cộng. Điều này làm ngỡ ngàng cả đất nước, cả dân tộc… Người dân, dù đã chứng kiến sự hèn hạ của cả bộ máy nhiều lần cũng không thể ngờ được não trạng nô lệ đã đến mức đó.
Có thể nói, chưa có giai đoạn lịch sử nào, đất nước Việt Nam, người dân Việt Nam chịu nhục nhã bởi thái độ đê hèn trước ngoại xâm của những người tự xưng lãnh đạo đất nước như thời gian qua, họ tưởng vậy là sẽ được yên với quan thầy. Miệng lưỡi tuyên truyền của họ là “Việc biển đảo đã có đảng và nhà nước lo”.  Nhưng chưa hết, bọn cướp có bao giờ chùn tay, bọn bành trướng có khi nào dừng lại.
Dù dã tâm xâm lược của kẻ thù đã rõ, hành động xâm lăng của kẻ thù đã diễn ra khốc liệt hết sức ngang ngược và bạo lực thì những người tự xưng là lãnh đạo, là trí tuệ, là sức mạnh “bách chiến bách thắng” đã thể hiện sự khiếp nhược của mình, luôn mồm gọi kẻ thù là bạn, là anh em, là đồng chí, là bạn vàng… nhằm tiếp tục ôm chân quân xâm lược.
Khi Hoàng Sa, một phần Trường Sa đang nằm dưới gót giày quân xâm lược Phương Bắc, những người dân tưởng nhớ đến các anh hùng, liệt sĩ đã hi sinh vi lãnh thổ thiêng liêng đảng đã cho phá đám bằng mấy đứa công an cầm loa và “cắt đá” bằng một bầy đàn bà nhảy đầm trước tượng tiền nhân và bao trò mạt hạng hèn hạ khác...
Khi những người yêu nước còn trong tù, những màn đấu tố người yêu nước còn chưa ráo mực, chưa hết những tiếng vang chói tai của những con nộm rơm lên án người yêu nước, thì nhà nước đang lo mải miết đi “cưỡng chế, thu hồi” đất đai, tài sản của nhân dân từ ngàn đời nay để lại bằng những biện pháp bạo lực và bất nhân.
Khi lãnh thổ Tổ Quốc bị xâm lược, còn nằm dưới gót giày quân xâm lược, thay vì động viên toàn dân toàn quân chung sức chung lòng bảo vệ non sông, thì đảng kêu gọi quân đội trung thành với đảng và chống “diễn biến hòa bình”. Thậm chí đưa quân đội đi “chống diễn biến hòa bình”, đi cưỡng chế đất đai của dân cho đảng.
Thậm chí, khi giặc hung hãn vào tận nhà, cắm giàn khoan, đâm thủng tàu bè của lực lượng chấp pháp VN, giết chết ngư dân trên biển Việt Nam, sau một tháng đã có gần 30 cố gắng đàm phán từ phía Việt Nam, tất cả đều bị Trung Quốc bỏ ngoài tai. Đến mức đó, đảng vẫn cứ ngậm thinh và Bộ trưởng Quốc Phòng vẫn kiên quyết “Không để xảy ra xung đột”. Thương thay cho ông ta, việc xảy ra xung đột không nằm ở ý muốn của ông ta và cái đảng CS của ông. Cách duy nhất để không phải xung đột, chỉ có trói tay để tự xin hàng khi giặc đến.
Khi mà đất nước VN đang có một bộ máy cai trị đã rệu rã, ươn hèn và bạc nhược. Khi mà tình trạng đất nước đã vào tình trạng: “Trong ngoài lục đục, trên dưới không yên, thiên hạ bất đồng, nhân tâm ly tán”. Bọn bá quyền biết và thấy rõ cơ hội vạn năm có một đã đến. Có lẽ chưa bao giờ việc thực hiện mộng bá quyền Đại Hán có điều kiện thuận lợi như giai đoạn hiện nay.
Và vận nước đã nhanh chóng chuyển qua giai đoạn mới: Tổ quốc bị xâm lăng
Hà Nội, ngày 12/6/2014
·        J.B Nguyễn Hữu Vinh